Một ngày trước trận derby Manchester, tiền đạo Dimitar Berbatov có bài phỏng vấn chia sẻ về những kỷ niệm cùng đội bóng cũ Man United khi đối đầu với đối thủ cùng thành phố là Manchester City.
Xin trích nguyên văn những chia sẻ của chân sút người Bulgaria trên tờ The Times:
Tôi nhớ cảm giác nổi da gà khi đứng trong đường hầm trước trận derby Manchester. Khi bạn xếp hàng tại Old Trafford trước những trận đấu này, người dẫn chương trình nói ‘Chào mừng các nhà vô địch của Anh, vô địch châu Âu và vô địch thế giới, Manchester United’, các bạn đã cảm thấy sẵn sàng để tiêu diệt đối thủ?'. Bạn có thể thấy trong mắt chúng tôi rằng chúng tôi đã vượt lên 1-0 từ ngay trong đường hầm.
Tôi đã biết trận derby Manchester dữ dội như thế nào lúc tôi còn chơi cho Tottenham Hotspur, nhưng bạn chỉ thực sự cảm nhận được điều đó khi bạn gia nhập đội bóng và nghe những điều ấy bằng đôi tai của mình. Tôi nhớ Sir Alex Ferguson và những cầu thủ ở đó nhiều lần nói rằng, nó không chỉ là một trận đấu, nó còn có ý nghĩa đằng sau bởi vì họ là đối thủ của bạn, người hàng xóm luôn muốn đánh cắp vương miện của bạn.
Gary Neville luôn thể hiện sự đam mê và dữ dội khi thi đấu với Man City hay Liverpool. Anh ấy đang thúc đẩy các cầu thủ tiến lên, la hét, 'Nào các chàng trai, hãy cho họ thấy chúng ta giỏi như thế nào’. Khi bạn thấy mức độ sẵn sàng của Neville, Ryan Giggs hay Paul Scholes cho những trận đấu đó, bạn tự nhủ rằng bạn thực sự cần phải tập trung.
Bạn biết bạn sẽ được ra sân và vấn đề là tập trung vào những gì bạn đang làm. Vincent Kompany là đối thủ rất khó chịu. Anh ta là một con quái vật trong thời kỳ hoàng kim: mạnh mẽ, đầy năng lượng, thông minh và sẽ tấn công bạn khi anh ta cần. Những trận đấu đối mặt với anh ta không bao giờ vui vẻ nhưng nó là điều cần thiết để xem bạn giỏi như thế nào.
Tôi đã chơi trận cuối cho Man United khi lần thứ hai giành chiến thắng trên sân của Man City. Đó là năm 2010 và Scholes (từng tuyên bố giải nghệ trước đó) là người ghi bàn vào phút cuối tại Etihad. Ý tôi là, ai có thể mong đợi điều đó? Nó giống như một câu chuyện cổ tích.
Tôi đã ở trong vòng 16m50 và tôi thấy bóng đi vào lưới. Tôi nghĩ rằng, tôi đã muốn ghi bàn đó, nhưng thay vào đó là một trong những cầu thủ vĩ đại nhất trong lịch sử United can đảm quay trở lại và ghi bàn thắng. Thật đáng kinh ngạc.
Mọi người ăn mừng. Tôi cũng phát điên vì bạn đánh mất chính mình trong khoảnh khắc đó. Ngay cả khi bạn 10 hoặc 80 tuổi, bạn cũng sẽ phát điên vì tự hào khi vừa đánh bại đối thủ của mình, và khi bạn làm điều đó ở phút thứ 90 thì thật đau đớn cho họ, hãy tin tôi.
Man United đang trải qua một thời kỳ khó khăn. Bóng đá đã thay đổi, thời đại đã thay đổi và các cầu thủ bóng đá cần phải thích nghi với một phong cách khác so với vài năm trước. M.U không thể duy trì được thói quen chiến thắng khi không một lần vô địch Premier League suốt 8 năm qua.
Nếu bạn liên tục không chiến thắng thì không chiến thắng sẽ trở thành thói quen và bạn có nguy cơ trở thành Liverpool, những người đang phải chờ đợi 30 năm để giành danh hiệu vô địch Ngoại hạng Anh lần đầu tiên.
Tôi muốn thấy Ole Gunnar Solskjaer ở lại Old Trafford càng lâu càng tốt. Chúng ta biết kết quả là khá tệ, bởi bạn cần phải thắng các trận đấu nhưng thật tốt khi thấy đội bóng cũ của tôi trao cơ hội cho một huấn luyện viên trẻ.
Đó không phải là một công việc dễ dàng và tất cả chúng ta đều thấy điều đó từ bên ngoài. Khi bạn cần quản lý 25 cầu thủ với các bản ngã khác nhau và bạn cần làm cho mọi người hài lòng, điều đó thật không dễ dàng. Sẽ có những trận đấu tồi và cả những trận hay, nhưng như họ nói, kiên nhẫn là một đức tính tốt.
Tôi nghĩ các cầu thủ Man United vẫn có tâm lý như chúng tôi từng có. Họ biết rằng họ đủ tốt để đánh bại câu lạc bộ tuyệt vời này (Man City) và tôi chắc chắn họ có thể làm được. Man City không giống Man City của những mùa giải trước. Dường như họ đã mất một chút phép thuật bởi Liverpool đã bỏ họ khá xa trên BXH và Man United có thể sử dụng điều đó như một lợi thế.